Có bao giờ ta lại về bên nhau?


Có bao giờ ta lại về bên nhau?
Em luôn cho mình là người thắng cuộc (Ảnh minh họa)
Vợ và anh ghé thăm thành phố nơi em đang sinh sống, cứ như ai mang anh về trả lại cho em.
Thật có lý vì vợ anh luôn ghen tuông với em. Em đã nghĩ rằng thật không công bằng khi cô ấy luôn cấm đoán chúng ta là bạn, và giờ đây em biết cô ấy đúng.

Có lẽ vì quá tò mò, cũng vì ghen nên cô ấy đã quyết định về đây với em, về để biết em có... đáng gờm hay không. Em đủ trưởng thành để tạo cho mối quan hệ giữa những người chúng ta trong sáng nhất có thể.

Em có thể bỏ quên những cảm xúc của hiện tại để làm vợ anh vui, em không ngần ngại thể hiện những thứ như trước đây- như đôi ta vẫn là tri kỷ. Không giấu giếm về những kỷ niệm, về quãng thời gian dài chúng ta bên nhau, tất cả như để chứng minh rằng dù đã yêu nhau sâu sắc như thế nào thì giờ đây anh trong em cũng như con số không.

Nhưng có lẽ trong vở kịch mà em muốn dàn dựng, chỉ mình em có đất diễn. Sự thật là anh đã không nhìn vào mắt em trong những ngày anh ở đó, ngay cả khi anh đi, em đã cố tìm ánh mắt ấy một lần... nhưng vẫn không thể. Em không thể hiểu vì sao, em có nên vui không khi nghĩ rằng anh vẫn còn còn bối rối trước em?

Có nên mãi bận tâm hay không khi chúng ta ai đã có những gia đình riêng, có những người chồng và người vợ yêu thương chúng ta đủ nhiều để ta hài lòng, để ta không cho phép mình làm những điều sai trái ngay cả trong tư tưởng. Vợ đã yêu anh nhiều như em đã yêu anh trước đây, em có thể thấy hình ảnh của mình trong cô ấy. Còn chồng, thương yêu em nhiều đủ để cho em làm những gì mình thích... thậm chí là nhớ nhung anh đôi chút!

Có bao nhiêu tình yêu đã lướt qua tuổi trẻ của hai ta. Trong khoảng thời gian sáu năm, đã bao lần chúng ta trải qua những khoảng trời riêng với những người yêu của riêng mình. Ở hai thành phố khác nhau, tưởng chừng như chẳng có gì để kết nối ấy, chúng ta lại trở về bên nhau khi đã mệt mỏi, và nhận ra rằng dù trải qua những gì, chúng ta cũng lại về bên nhau. Không giận hờn không ghen tuông, chỉ còn gì đó hơn cả tình yêu.

Anh đã lấy một người hay ghen, thậm chí với cả những cô bạn của mình, thật bực mình nhưng có lẽ anh luôn thích thú vì được ghen. Em đã chưa bao giờ tỏ ra mình ghen một lần trong tình yêu.
Có bao giờ ta lại về bên nhau?, Tình yêu - Giới tính, Bạn trẻ - Cuộc sống, Chuyen tinh yeu, tinh yeu, hanh phuc, yeu thuong, tinh yeu gioi tre, chuyen tinh yeu, hanh phuc, bao, ban tre, nguoi yeu cu, nhan tinh, hon nhan, dam cuoi, ban trai cu, ban gai cu, gia dinh, ghen tuong, bao phu nu, vo anh, doc than
Thật có lý vì vợ anh luôn ghen tuông với em (Ảnh minh họa)

Ai cũng bảo có yêu mới ghen, em thật sự không biết có phải như thế hay không, nhưng em biết: em đã yêu anh rất nhiều trước đây... Và rồi em nhận ra: Yêu và ghen cũng chỉ mới là yêu, em đã không ghen vì đã quá yêu, em đã sẳn sàng chia sẻ người đàn ông của mình cho người đàn bà khác... trong những phút giây nào đó- Như là ai đó thay em để yêu anh. Em luôn tôn trọng những thứ thuộc về cảm xúc và tình yêu tuổi trẻ của anh- những gì mà em đã rất cần ở anh nhưng không có được vì khoảng cách.

Mùa đông năm đó trời thật lạnh. Khi em thật sự cần một làn hơi ấm nơi anh, thì đầu dây bên kia, anh nói một cách bình thản và chân thật: Thôi em kiếm ai đó yêu và lấy chồng đi, xa nhau lâu tình cảm cũng đã phai nhạt... Không chất vấn, không tỏ ra giận hờn, em đã yêu nhiều đủ để biết rằng: Khi ta yêu một người ta sẽ muốn chăm sóc người đó đến cả cuộc đời... Anh, có lẽ chỉ yêu em đến thế.

Không yêu anh mà sao lại ngủ với anh?- Chàng trai hỏi.

- Vì em muốn được ai đó ôm em, đơn giản vậy thôi.

Và rồi em đã lấy chồng không lâu sau đó.

Mọi cảm xúc hụt hẫng em cố nén lại trong cái tôi quá cao của mình để sống hết mình với tổ ấm mới, em đã hạnh phúc nhiều như em mong muốn- Với những gì mà ông trời đã bù đắp lại cho em - Bằng một người chồng làm cho em những thứ em muốn một cách vô điều kiện. Với một người phụ nữ, như thế là quá đủ.

Em vẫn đắc thắng về những gì mình đang có: nhà cửa, nghề nghiệp tốt, chồng, con trai... có anh vẫnđộc thân và nhớ đến em đôi khi... có lẽ? Em đã không cần quan tâm anh cảm thấy như thế nào khi em lấy chồng, em luôn cho mình là người thắng cuộc. Vậy mà sau 3 năm, em đã thật buồn làm sao ngày anh cưới vợ. Có lẽ lúc đó em nhận ra rằng chúng ta đã mãi mãi thuộc về những kẻ khác mất rồi.

Đã quá muộn để nói ta yêu nhau nhiều như thế nào, em ân hận thật nhiều vì đã chưa bao giờ nói điều đó với anh, để hôm nay trong hạnh phúc của thực tại, đôi lúc em tự hỏi: Có bao giờ ta sẽ lại về bên nhau?

nguyenle...@gmail.com